Bản chất cô đơn... vốn như nỗi buồnCố muốn cho nhưng... không người nhận lấyVà vì chẳng ai... đợi chờ để cho... cho tôi... chút vô tư mà thôi
Vốn đã quen... lẻ loi bóng hìnhSớm gối nỗi cô đơn màu khói thuốcChừng nào…
hay
Home
Feed
Search
Library
Download